Đăng bởi: Đồ Trọc | 10/01/2012
Cam…
Khi tròn lắm kẻ bóp với xoa
Rắn cưng lại bảo ấy cam sành
Mưng mưng mòng mọng chua một tý
Sao nỡ bảo em là cam chanh?
Rấm rứt thân em anh xẻ múi
Nhè nhẹ tay cởi bóc nồng cay
Ngòn ngọt trông mong chờ anh đấy
Cam…lòng nhỡ gặp hạt đắng nha!
0.000000
0.000000
hì hì hì
By: halinhnb on 11/01/2012
at 06:03
Răng lại cừi anh rứa hầy?
Tem bài ni của O đây nha, khi mô về VN thì lấy luôn thể. 😆
( TEM blog mỗi cái thì anh giấu 😆 )
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 11:24
Sáng dậy đã có bài thơ hay của anh để thưởng thức. Không có gì thú vị hơn…..
By: vapadi88888 on 11/01/2012
at 06:58
Heheeee.. Em cũng bảo với bạn gái của em thế chứ gì?
Nha trang chắc ấm áp lắm phải không em? 😆
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 11:26
Hehe…..
Em đang ở SG anh ạ! SG mát mẻ.
By: vapadi88888 on 11/01/2012
at 16:44
Ra Vinh ăn Tết đi em. Hôm qua anh gặp mấy đứa ở Balan và Đức về đấy, đông phết!
By: Đồ Trọc on 12/01/2012
at 07:38
Hế hế…….
By: hth on 11/01/2012
at 07:06
Hề hề……
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 11:27
Sáng sớm em ăn nhằm cam chanh “hơi chua một tý ” bác Đồ ơi !
By: tiêu dao on 11/01/2012
at 09:10
Dạ! Chua một tý nhưng làm mát lưỡi phết bác nhẩy? 😆
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 11:29
Cam Sài Gòn dịu ngọt
Nhìn vỏ ngỡ rằng xanh
Chỉ một lần thôi anh
Là phải lòng nhau đới 😀
By: Đônga on 11/01/2012
at 09:24
Mõ đểu, chơi vần ợi
Nghĩa là cứ đợi chờ
Đến khi vỏ cam khô
Quắt queo nhìn tội lắm! 😆
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 11:35
Bác vui có khác. Mỗi ngày bác mời bà con thưởng thức một loại quả!
By: Zoe on 11/01/2012
at 09:30
Heheeee…. Với bác Zoe thì Trọc phải thêm lời:
Nghệ an có giải thưởng Văn học nghệ thuật mang tên Hồ Xuân Hương và năm nào cũng đầy tai tiếng. Qua mỗi đợt lại thấy hai vấn đề dở hơi của dân cầm bút xứ Nghệ:
– Chửi nhau như chó
Chả đứa nào to
Văn chương bỏ lọ
Ngỡ rắm vợ mình
– Mang danh thi sỹ họ Hồ, nhưng thực thì không hiểu gì. Không biết chữ Nôm có gốc Kinh là chữ Nam ( Gió nồm ). Người Hán học theo nên đẻ ra chữ Hán. Và đã có ai theo bước chân bà..?
Anh rể tôi là Bùi Xuân Lương, hội viên Hội nghệ sỹ nhiếp ảnh thế giới bảo tôi : Anh được giải C lần này cậu ạ! nhưng trong đôi mắt già nua ấy vẫn hiển hiện một nỗi đau buồn khó nói.
Âu cũng là phận người đời. Có buồn ắt có vui bác nhỉ? Và đấy chính là gợi ý lớn nhất cho tôi khi học mót bà chúa Hồ Xuân Hương.
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 11:52
Vâng em hiểu ý bác ạ. Cái giải nó đã lùm xùm rồi thì người nhận giải chắc cũng chả vui. Vì thế mà bác thương cụ Hồ Xuân Hương, thương cái danh của cụ bị người đời làm cho méo mó đi. Thôi thì lẽ đời nó thế. Cũng đành cam lòng bác ạ. Các cụ bảo méo mó có hơn không mà.
By: Zoe on 11/01/2012
at 12:07
Dạ, vì thế mà tôi viết ” Cam…lòng…”! 😦
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 12:10
Ngày mai sẽ là ” Bưởi da xanh”…chỉ Sài-gềnh mới nhìu.
Xanh vỏ mà đỏ lòng và ngon…tuyệt cú mèo ! anh Đồ nhở?! 😆
By: lam khê on 11/01/2012
at 12:23
Heheeee… Em làm anh nhớ Bửi Đoan hùng!
Vĩnh phúc đang trồng Bửi ấy đới! 😆
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 14:20
Sau khi thưởng thức vị cam ngòn ngọt rồi thì hạt có đắng một chút cũng không sao bạn Giao nhể 😀
By: Nguyễn thị Phương Lan on 11/01/2012
at 10:09
Nếu bạn hiểu được như thế thì cái ý cần chuyển tải của bài thơ coi như đạt yêu cầu. Người viết vui lòng và cám ơn bạn Lan! 😆
Đừng nằm nhiều nha bạn, nên đi lại nhiều hơn!
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 11:54
Hehe! rứa anh định “mổ” từng đứa răng? Gió có nguyên vườn nè!
VƯỜN EM
Quanh năm trái chín ửng vườn em
Rào giậu, tường ngăn mặc khách thèm
Kia: bưởi, cam sành, chanh, quýt, ổi…
Nọ: sầu riêng, mít, mãng cầu xiêm…
Cứng, mềm, chua ngọt…mưng mưng mủ
Trơn, lán, xù xì…nhọn nhọn rêm
Quân Tử dùng dằng xin…ngủ lại
Má Hồng tủm tỉm suốt ngày đêm.
Từ ngày sang ni, Gió nhìn thấy mình có 3 sợi tóc điện mà không nín được .hí.hí…Anh Trọc vui nhé!
By: Gió Phương Nam on 11/01/2012
at 12:59
Chị Gió thơ hay quá.Khâm phục!
Nì “Má Hồng” -viết hoa chữ “Hồng” có ý chi không rứa?Thay 2 chữ ni bằng “Xuân Hoa “được không chị Gió ơi?Hề hề..
By: Dân Cổng Chốt on 11/01/2012
at 16:20
Bác thay cho em nhờ nhé? 😆
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 16:30
Thương nhiều trái chín ửng quanh năm
Rào giậu tường ngăn ai ngắm nhìn
Có khoe cũng chỉ là lời Gió
Quân tử, má hồng có như không! 😆
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 16:28
Mới có một ngày không vào nhà, mà anh bác đã khoe nguyên vườn quả: từ sầu riêng đầy gai góc, đến cam với quýt. 🙂
By: Chíp on 11/01/2012
at 15:25
Vô nhà Chíp nỏ được, mần đại cho vui mà! 😆
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 16:32
Vẫn nỏ vô được hả anh bác, cấy ni là do máy nhà anh bác rùi, hí hí. 🙂
By: Chíp on 12/01/2012
at 17:00
Máy tốt cực, tại nhà mạng đểu thì có! 😆
By: Đồ Trọc on 12/01/2012
at 19:36
Mượn vần “oa”,”a” của bác Đồ tí nha!
=============================
Thì mọng,thì mưng mới thích xoa
Rắn ,Cam vườn bạn,nẫu cam nhà*
Đừng tưởng mình Sành dày, cứng cáp
Chớ khoe thân Giấy mỏng,thướt tha
Xã Đoài Xã điếc? chua chua loét
Vân kiếc Vân Canh? đắng đắng là
Xin đừng vắt kiệt mà đau thiếp
Từng múi chàng xơi….cũng được nha!
==============================
*Cái này là tư tưởng …”văn mình,vợ người “đây.Hề hề..
(Hình như niêm luật không chuẩn lắm.kệ!)
By: Dân Cổng Chốt on 11/01/2012
at 17:37
Kình bác Chốt một ly ạ! 😆
By: Đồ Trọc on 11/01/2012
at 17:48
Sự chờ đợi không có nhẽ lại là sự cam … lòng ?
By: trà hâm lại on 12/01/2012
at 07:14
Hình như Cam lòng là thuộc tính của Chờ đợi bác Trà ạ!
By: Đồ Trọc on 12/01/2012
at 07:40